Mỗi người đóng góp với ông bà
Nghị một vài ý kiến, để cãi thiện cuộc sống. Tiếng chuông reo lên, báo hiệu giờ tan học chưa kịp dứt là Tuân đã phóng nhào ra khỏi lớp. Jav hay Nếu thật sự như vậy thì thôi. anh lấy cái gì để trả tiền phòng? Sau 5 năm sống nơi xứ lạ quê người, ông bà Nghị phải bôn ba đầu tắt mặt tối. – Tao trả rỗi. Anh cảm thấy. Khi nào anh đi làm lương bỗng cao nhà nước mới bắt anh cấp dưỡng. Hai vợ chồng cố gắng chơi “rút” để kiếm thêm một thằng cu tí. Duyên cười lên ha hẵ, ôm Tuân hôn chùn chụt. Ông Bá, một người bạn lol xóm đề nghị:
– Chính phủ Mỹ không bao giờ bỏ đói người dân đâu ông bà đừng có lo. Vậy mà chủng đi chơi chung với nhau một băng mới lằ lạ. Tiếng chuông reo lên, báo hiệu giờ tan học chưa kịp dứt là Tuân đã phóng nhào ra khỏi lớp. Duyên cười lên ha hẵ, ôm Tuân hôn chùn chụt. Hấn nắm tay lôi con bồ vào phòng, rồi dùng chân đá xập cánh cửa lại. Cứ hưởng đi. Tuân, Vũ, Duyên, Mai học cùng một trường nhưng bốn dứa học bốn lớp khắc nhau. Niêm vui của chúng là hợp nhau uốn rượu, quậy và. . Mai và Duyên cùng nhao nhao lên:
– Lấy cái gì làm tiền mà mướn. Mỗi người đóng góp với ông bà
Nghị một vài ý kiến, để cãi thiện cuộc sống. Thật tình thì … . . Tụi bây câm cái mõm lại đi. hỏng nứng vậy. Duyên cười lên ha hẵ, ôm Tuân hôn chùn chụt. Anh cảm thấy. Ông Nghị vẫn chưa chịu:
– Nhưng trước sau gì nhà nước cũng bắt được tui. Vừa tính biểu diễn một màn thổi kèn, chợt như sực nhớ ra điều gì, nó quay ra sau nói với hai đứa bạn:
– Ê xào khô thì dược.
